TỔNG KẾT HỘI THI GIỚI THIỆU SÁCH 2017-2018

4

BÀI TỔNG KẾT HỘI THI GIỚI THIỆU SÁCH NĂM HỌC : 2017 – 2018

Kính thưa quí thầy giáo, cô giáo!

Cùng toàn thể các em học sinh yêu quí!

Kể từ ngày phát động, tổ chức cuộc thi, đến nay đã hơn một tháng trời ròng rả, thầy trò ta nghe các độc giả bình văn, mở ra những trang sách, giới thiệu cùng ta những trang đời mới lạ.

Nhớ thuở nào còn là cậu bé tý hon, mới biết đọc ê a, tôi đã nghiền ngẫm cuộc phiêu lưu của Buratino, của Xuemienphin... bây giờ không nhớ nỗi tác giả là ai nhưng vẫn còn như thấy cái hấp dẫn diệu kì của cậu bé người gỗ Bura thông minh và hóm hỉnh. Đọc “Dế Mèn phiêu lưu kí” của Tô Hoài mà tưởng chừng cùng phiêu bạc trong một thế giới huyền diệu của loài vật rồi ngẫm lại triết lí sâu xa. Năm lên lớp 6, đọc tác phẩm “Tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố không cầm lòng trước lời van khóc của cái Tý: “Con van U, con lạy U. U đừng bán con đi, để con ở nhà chơi với em con”. Cám cảnh thương tâm trước hành động của Chị Dậu tay bưng ổ chó, tay cầm tay cái Tý, giữa trưa hè trời nắng chang chang băng qua trảng cát đến nhà Nghị Quế, lòng đau như cắt, nước mắt tuôn trào. Ôi, cuộc đời oan nghiệt biết đổ vào đâu...

Hôm nay, ngồi nghe các em giới thiệu lại “Bước đường cùng” của Nguyễn Công Hoan mà lòng dấy lên bao chua xót. Các em đã dẫn dắt chúng tôi đi từ tuổi ấu thơ đến “Không gia đình” mà thấy đời “Không gục ngã”. Các em đã đưa tôi về với một thuở xa xưa, cùng u bế, cùng bắn bi, cùng dạo chơi trên cánh đồng quê tươi mát; cùng đá bóng trên vỉa hè mà lòng hãnh diện cầu thủ xuất sắc nhất hoan hỉ vui mừng trước vòng chung kết giải bóng làng quê. Nguyễn Nhật Ánh quả là nhà văn luôn trẻ. Trẻ trong tâm hồn, trẻ trong giấc mộng tuổi thơ. Rồi các em lại cùng tôi ngẫm suy việc chọn lựa con đường tương lai qua bao dòng tâm sự của Roise Nguyễn. Biết quí giá lấy tuổi trẻ của chúng mình mà ngẫm lại câu nói của Adam Kho “Tôi tài giỏi – bạn cũng thế.” Có ai ngờ, cậu bé học kém nhất khối ngày xưa (vị thứ 156/160 ở một ngôi trường không danh tiếng mấy) đã trở thành triệu phú trẻ nhất Singapore. Nghị lực và niềm đam mê giúp ta vượt qua và vươn lên thành đạt. Đó cũng là những gì bạn muốn nói trong “Sẽ có cách đừng lo”.

Rồi các em lại đưa chúng tôi khám phá “Đất rừng phương Nam”, rồi ngây ngô nghe theo lời lão già lãng đãng trong “Nhà giã kim” mà thấy đời vô định. Cái vấp váp sa ngã trong cuộc đời cũng là lẽ thường tình, bởi ai mà chẳng có “Khát vọng tuổi xanh”. Các em lại cùng với Bảo Ninh, ngẫm lấy “Thân phận tình yêu” hay còn gọi là “Nỗi buồn chiến tranh” mà cảm thông với những người lính chiến. Lặn xuống đáy biển tìm đời mà thả hồn theo hương “Cà phê sáng cùng Tony”. Sách các em giới thiệu đủ sắc đủ màu, kinh điển có, đời thường có. Đêm gối đầu giường đọc lấy “Đắc nhân tâm”.

Cái thú vị nhất, có em giới thiệu sách mà giống quản trò, chính xác hơn là quảng cáo bán hàng vừa khôi hài vừa trang trọng. Nhan đề cuốn sách đã khôi hài, giọng em nói cũng khôi hài, cả điệu bộ dáng hình em cũng từa tựa vua hề, lúc đầu ngỡ em là “Thủ Thiệm”: “Ngày xưa có một con bò” – em đùa hay em thật. Em chớ giỡn theo kiểu Trạng Quỳnh làm thầy mất mặt chết như chơi. Sau một hồi ú tim, chúng tôi lại thở phào nhẹ nhõm. Em triết lí, cánh diều muốn được tung bay trên bầu trời lộng gió nhưng ngặt nỗi còn dùng dằng bởi một cái dây. Cũng như bạn Thảo Nguyên muốn mượn lấy một bờ vai, song không phải để dựa dẫm ngũ say mà chỉ muốn làm điểm tựa. Em dẫn lời AcsiMet “Nếu cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ bẫy quả đất lên”.

Vâng! Sách viết thì vô vàn, người đọc thì không thiếu. Chỉ thiếu một góc nhìn, một triết lí nhân văn. Hi vọng “Sách sẽ mở ra trước mắt chúng ta những chân trời mới lạ”, sách sẽ nối bắt nhịp cầu nâng bước chúng ta đi.

Cuối cùng kính chúc quí thầy cô, chúc tất cả chúng em hồn nhiên, vui tươi và thành đạt. Mãi mãi là người bạn đồng hành với những trang văn.

Xin chân thành cảm ơn!


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: